Hoa bất tử
- 2019/02/26 00:00
- 3693
Ngàn Thu Phố Lạ
Như ngọn gió em tình cờ bay đến
Mắt đuôi thuyền sâu lắng nỗi buồn xưa
Anh lạc bước giữa ngàn thu phố lạ
Thoáng nhìn em tim rộn rã giao mùa
Đôi mắt ấy biết làm sao quên được
Anh vẫn tìm vô vọng tháng năm qua
Em sóng sánh như giòng sông nước biếc
Anh ngẩn ngơ theo giọt nắng vui đùa
Như ngọn gió em tình cờ bay đến
Giòng tóc nâu ngôi chẻ lệch đôi bờ
Môi chúm chím nụ cười khoe răng khểnh
Anh đã yêu không biết tự bao giờ.
Như thế đó em loài hoa bất tử
Anh yêu em thao thức cả chỗ nằm
Hương xuân ngát đêm vang lời tình tự
Xa một lần để nhớ mãi trăm năm.
( Thơ: Phạm Ngọc)
Cánh Immortel Cuối Cùng
Tác giả: Nhất Tuấn
Hôm xưa đi chơi hồ Than Thở
Em ngắt bên đường một đóa hoa
Rồi chạy đến anh cười hớn hở
Đây hoa bất tử như tình ta.
Hoa ấy màu vàng chen sắc máu
(Màu vàng tâm sự kẻ yêu nhau
Là âu yếm với tình đôn hậu)
Êm đẹp bao nhiêu giấc mộng đầu.
Quả thực cũng như tên bất tử
Bông hoa nho nhỏ của người thơ
Anh đem về để trong phòng ngủ
Tươi mãi không tàn, có lạ chưa.
Từ dạo sân nhà em đỏ pháo
Em cùng người ấy sống yên bình
Đêm đêm úp mặt vào tay bảo
Nào có ra chi… truyện chúng mình.
Trái với tên hoa là bất tử
Hoa dần héo rũ sắc tàn phai
Cánh rơi tan nát như tâm sự
Như tiếng lòng anh khẽ thở dài .
Rồi đến chiều nay cánh cuối cùng
Trời dâng lệ xuống khóc rưng-rưng
Hoa ơi đừng giống tình ta nhé
Ta vẫn cầu mong được thủy-chung.
Anh quên màu đỏ trong hoa đó
Màu đỏ là màu của biệt-ly
Và của bao nhiêu sầu hận tủi
Giờ đây còn biết nói năng chi.
Cánh hoa bất tử rơi lần chót
Tàn nhẫn như người rũ áo đi.
Công ty TNHH Xây Dựng Môi Trường Đông Châu
Đặt hoa: 0934.062.768 - lienhe@dongchau.net